NLXH: Mẹ là trường học vĩ đại nhất của con người

Me la truong hoc vi dai nhat cua con nguoi

Trên hành trình trưởng thành, không ngôi trường nào dạy ta sâu sắc bằng “trường học” của mẹ. Câu tục ngữ Tây Ban Nha “Mẹ là trường học vĩ đại nhất của con người” gợi mở về vai trò thiêng liêng của mẹ trong việc hình thành nhân cách, bồi dưỡng tâm hồn và chỉ dẫn lối sống đúng đắn cho mỗi người. Bài viết này của Thích Văn học sẽ giúp bạn hiểu rõ hơn về giá trị nhân văn và ý nghĩa sâu sắc ẩn chứa trong lời dạy ấy.

Đề bài

“Mẹ là trường học vĩ đại nhất của con người”. (Tục ngữ Tây Ban Nha)

Anh/chị hãy viết một bài văn nghị luận xã hội (khoảng 600 chữ) trình bày suy nghĩ về quan điểm trên.

Bài làm

“Con dù lớn vẫn là con của mẹ

Đi hết đời lòng mẹ vẫn theo con”.

                                                               (Chế Lan Viên)

Dường như, trong đôi mắt của mỗi người mẹ, người cha, những đứa con chưa bao giờ thật sự “lớn”. Bởi dẫu có trưởng thành bao nhiêu, con vẫn luôn cần sự chở che, an ủi, vỗ về; vẫn không thôi khao khát hơi ấm của mẹ từ sâu trong tâm thức. Mẹ không chỉ là người sinh thành mà còn là người thầy đầu tiên, người thầy suốt đời của con. Cũng chính vì thế mà tục ngữ Tây Ban Nha đã đúc kết lại: “Mẹ là trường học vĩ đại nhất của con người”.

“Trường học” vốn là môi trường bồi dưỡng tri thức, năng lực, định hướng và rèn luyện các hành vi, quan điểm và thái độ sống đúng đắn, tích cực cho mỗi con người. Thế nhưng, trước khi bước vào môi trường học đường, xã hội, mỗi người con đều được dạy dỗ bởi “trường học vĩ đại đầu tiên” mang tên “người mẹ”. Mẹ dạy ta bằng tất thảy tình thương, sự chăm sóc tận tình và cả niềm tin yêu vô bờ. Mẹ dạy cho ta biết cách đối nhân xử thế, cách yêu thương chính mình và cả nghị lực, ý chí vươn lên trong cuộc sống. Như vậy, câu tục ngữ đã khẳng định sâu sắc vai trò của người mẹ trong hành trình trưởng thành của mỗi người con: mẹ vừa là cội nguồn sinh thành, vừa là người thầy đầu tiên đặt nền móng cho nhân cách và tâm hồn con trẻ.

Mẹ là “trường học vĩ đại nhất” bởi những bài học mẹ dạy không chỉ gói gọn trong kiến thức hay kỹ năng, mà hơn hết là các giá trị sống sâu sắc và bền vững. Mẹ dạy ta biết yêu thương, san sẻ với những người khốn khó, dạy ta “lá lành” phải đùm bọc lấy “lá rách”. Những bài học của mẹ không khô khan, giáo điều, mà rất mềm mại, tự nhiên lan tỏa vào tâm hồn người con, biến những phẩm hạnh cao đẹp trở thành một phần của con người con. Vừa qua, trận bão lũ Yagi đã gây nên biết bao thiệt hại cho cuộc sống người dân, nhưng cũng tại đó tình yêu của một đứa trẻ đã sưởi ấm trái tim đồng bào trước cái lạnh lẽo, khắc nghiệt của thiên nhiên. Mới học lớp 4, cậu bé Cao Minh Trí (Thanh Hóa) đã có hành động cao đẹp: đập heo, ủng hộ toàn bộ số tiền tiết kiệm của mình cho đồng bào miền Bắc. Việc làm ý nghĩa ấy xuất phát từ những giây phút cậu cùng mẹ xem lại những hình ảnh về bão lũ, lắng nghe mẹ chia sẻ về những mất mát, đau thương của đồng bào mình. Sức mạnh cảm hóa diệu kỳ từ “ngôi trường” mang tên “mẹ” đã nuôi dưỡng trong mỗi con người những hạt mầm của lòng nhân ái, bao dung và yêu thương. Từ vòng tay mẹ, ta học cách sống tử tế, biết đồng cảm và sẻ chia với cuộc đời.

Hơn hết, trường học của người mẹ vĩ đại ở chỗ mẹ luôn sẵn sàng tha thứ cho mọi lỗi lầm của con. Nếu trường học và xã hội thường rèn dạy ta bằng sự kỷ luật nghiêm khắc, đôi khi là những hình phạt, sự quở trách, thì mẹ lại âm thầm, dịu dàng giúp con nhận ra sai lầm của mình để trưởng thành hơn từng ngày. Đó là tình yêu thương vô điều kiện, là sự bao dung vô hạn của mỗi một người mẹ. Trên thế gian, không ai có thể tha thứ cho lỗi lầm của con nhiều đến vậy, nhưng mẹ thì khác. Nhờ có niềm tin và sự dìu dắt của mẹ, biết bao con người đã lớn lên và thành tài. Chẳng vậy mà trong lịch sử nhân loại, ta được chứng kiến thành công đáng kinh ngạc của Edison – người từng bị thầy giáo nhận định là quái gở. Dù vấp phải biết bao lời dị nghị, mẹ của ông vẫn hết lòng động viên, cổ vũ từng ý tưởng táo bạo của con mình. Chính niềm tin, tình yêu và những bài học về tinh thần nghị lực không bỏ cuộc ấy đã thắp sáng thiên tài trong Edison. Để từ đó, mẹ dần trở thành động lực, niềm tin, chỗ dựa tinh thần vững chắc cho mỗi một con người.

Tuy vậy, không phải ai cũng biết trân trọng “ngôi trường” mang tên mẹ. Trong nhịp sống gấp gáp hôm nay, có không ít người trẻ mải mê chạy theo công việc, danh lợi mà quên mất những bài học giản dị mẹ từng dạy. Có người vô tình làm mẹ buồn, xem những lời khuyên bảo của mẹ là lỗi thời, lạc hậu. Chỉ đến khi mẹ không còn bên cạnh, họ mới nhận ra rằng mọi bài học quý giá nhất về đạo đức, nhân cách, lòng bao dung hay nghị lực đều đã được mẹ trao từ rất sớm. Sự vĩ đại của “trường học” ấy đôi khi chỉ được nhận ra khi ta đã rời xa nó. 

Mẹ là “trường học vĩ đại nhất”, nhưng trường học ấy cũng cần có những người học trò biết lắng nghe và thấu hiểu. Với mỗi bài học mẹ gửi gắm, ta cần học cách trân trọng, suy ngẫm để dần vỡ lẽ những điều giản dị mà sâu sắc mẹ từng dạy. Bên cạnh đó, mỗi người con cũng cần thể hiện lòng biết ơn qua những hành động cụ thể như chăm sóc, quan tâm, học tập và sống tốt để mẹ vui lòng; giữ gìn và lan tỏa những giá trị tốt đẹp mà mẹ truyền lại. Mẹ là “trường học vĩ đại nhất”, nhưng đó không phải là ngôi trường tồn tại vĩnh viễn. Theo bước đi của thời gian, khi tóc mẹ đã dần điểm bạc, ngôi trường vĩ đại ấy cũng sẽ vơi dần những bài học thân thương ta từng được nghe mỗi ngày. Vì vậy, hãy biết trân trọng, nâng niu từng khoảnh khắc được ở bên mẹ để mỗi phút giây đều trở nên ý nghĩa.

Cuộc đời của mỗi con người là một hành trình học tập không ngừng, nhưng bài học vĩ đại nhất luôn bắt đầu từ vòng tay mẹ. Những đứa con rồi đây cũng tự mình sải bước trên con đường đầy gian nan, thách thức. Và những bài học mẹ dạy sẽ luôn là hành trang vững chắc, là tình thương sưởi ấm tâm hồn ta trên mọi nẻo đường..

Tham khảo bài viết khác tại đây:

NLXH: Lòng hiếu thảo – Một phẩm chất cần có ở mỗi người con

Xem thêm: