Nghị luận xã hội: Dám đương đầu với những cơn bão

Nghị luận xã hội: Dám đương đầu với những cơn bão

Cùng nhìn lại bài thi đạt giải Khuyến khích số 7 trong cuộc thi viết Nghị luận Xã hội Tháng 9 với chúng mình bạn nhé!

Đề bài Nghị luận xã hội:

 …”Mình sẽ đi lúc biển động mà trái tim đập nhịp ngang tàng

     biết là có thể đau nhưng cuộc đời thật ra cần khốn khó

     trưởng thành không phải cố gắng tìm yên, chỉ là khi đối đầu với sóng gió

     mình vẫn lặng lẽ

     giữ chặt lấy niềm tin….

     mình sẽ đi lúc mình còn có cả một tuổi trẻ cần lấm láp bụi đường…” 

(Trích Chỉ cần tin mình là duy nhất, Nguyễn Phong Việt, NXB Văn hóa – Văn nghệ, 2018)

Suy nghĩ của anh/chị về thông điệp cuộc sống được gợi ra từ ý thơ trên. (Kì thi chọn đội tuyển dự thi HSG Quốc gia (bài thứ nhất) tỉnh Quảng Bình 2023)

Bài làm

“Chỉ khi đối diện với sóng gió, ta mới khám phá ra sức mạnh thực sự của bản thân.” (Rainer Maria Rilke). Tuổi trẻ không chỉ là khoảng thời gian đầy ánh sáng, mà còn là năm tháng ta phải dũng cảm chấp nhận những thử thách nghiệt ngã. Mỗi lần vấp ngã, mỗi giọt nước mắt rơi đều là những bài học sâu sắc, khắc sâu vào tâm hồn chúng ta. Trưởng thành không phải là tìm kiếm một chốn an yên, mà là dám đương đầu với những cơn bão, chấp nhận khổ đau và từ đó rèn giũa nên bản lĩnh. Những sóng gió không đơn thuần thử thách chúng ta, mà sẽ là cơ hội để chúng ta khám phá sức mạnh tiềm tàng bên trong. Khi ta dũng cảm bước ra khỏi vùng an toàn, ta sẽ thấy chính những trải nghiệm đau thương đó mới là nền tảng vững chắc cho những giấc mơ lớn lao, là ánh sáng soi đường cho hành trình khám phá bản thân. Hãy sống hết mình, dám yêu, dám thất bại, bởi chỉ trong những thử thách ấy, ta mới thực sự tìm thấy giá trị cuộc sống bởi có lẽ:

      … “Mình sẽ đi lúc biển động mà trái tim đập nhịp ngang tàng

            biết là có thể đau nhưng cuộc đời thật ra cần khốn khó

            trưởng thành không phải cố gắng tìm yên, chỉ là khi đối đầu với sóng gió

            mình vẫn lặng lẽ

            giữ chặt lấy niềm tin….

            mình sẽ đi lúc mình còn có cả một tuổi trẻ cần lấm láp bụi đường…”.

                                   (Trích Chỉ cần tin mình là duy nhất, Nguyễn Phong Việt)

Đoạn thơ như một bản tuyên ngôn mạnh mẽ về sức mạnh của tuổi trẻ, khắc họa hành trình đầy thử thách mà tác giả sẵn sàng dấn thân. Hình ảnh “biển động” không chỉ là biểu tượng cho những khó khăn, mà còn thể hiện những cơn sóng gió trong cuộc sống. Tác giả thấu hiểu rằng “cuộc đời thật ra cần khốn khó” để chúng ta nhận ra giá trị của bản thân, trưởng thành không phải là tìm kiếm sự “yên ả” mà là dũng cảm đối diện với “sóng gió.” Trong những khoảnh khắc chao đảo ấy, “mình vẫn lặng lẽ giữ chặt lấy niềm tin,” như một ngọn hải đăng dẫn lối giữa bão tố, niềm tin ấy không chỉ là ánh sáng mà còn là động lực thúc đẩy ta vững vàng trước thử thách. Tác giả kêu gọi ta hãy sống trọn vẹn với “tuổi trẻ cần lấm láp bụi đường”, khẳng định rằng mỗi vết bẩn từ bụi đường trở thành minh chứng cho một cuộc sống đầy sống động. Những vết xước và tổn thương góp phần tạo nên bản sắc của con người, nhắc nhở rằng chính những “khốn khó” sẽ giúp ta trưởng thành và mạnh mẽ hơn. Cảm xúc mãnh liệt, tự do và dũng cảm hòa quyện, tạo nên một bản giao hưởng của cuộc sống đầy sắc màu và chân thực, nơi ta không ngừng tìm kiếm những bài học quý giá trong từng bước đi.

Trong hành trình của cuộc sống, tuổi trẻ chính là khoảng thời gian quý giá nhất, nơi mà mỗi giấc mơ, mỗi khát vọng đều có thể vươn mình ra ánh sáng. Thế nhưng, chính trong khoảnh khắc rực rỡ ấy, thử thách lại như những cơn bão bất chợt, cuốn đi những ảo tưởng ngây thơ và buộc ta phải đối diện với thực tại. Khó khăn không chỉ là những trở ngại, mà còn là những bài học, là ngọn lửa thử thách bản lĩnh và ý chí. Khi ta còn trẻ, trái tim rạo rực với những ước mơ lớn lao, nhưng đôi khi lại phải đương đầu với những vấp ngã. Những cánh cửa đóng lại không phải là dấu chấm hết, mà là lời mời gọi cho những hành trình mới. Như nhà văn C.S. Lewis đã từng viết: “Không có gì đau đớn hơn là một cuộc sống không có thử thách.” Mỗi cú ngã, mỗi thất bại chính là một cơ hội để ta đứng dậy mạnh mẽ hơn, để trưởng thành từ những vết thương của chính mình. Hãy nhìn vào những câu chuyện của những người đã vượt qua sóng gió, như Nelson Mandela, người đã sống trong nhà tù suốt 27 năm để đấu tranh cho tự do. Ông đã biến những khó khăn thành động lực, truyền cảm hứng cho hàng triệu người. Khi ta đối diện với gian nan, ta không chỉ học cách sống mà còn học cách yêu thương, cảm thông và kiên cường. Điều đó khiến ta nhận ra rằng, những bài học quý giá nhất thường đến từ những trải nghiệm đau thương nhất. Khi đứng trước thử thách, cảm xúc mãnh liệt dâng trào. Có những lúc ta cảm thấy đơn độc, mất mát và sợ hãi. Nhưng chính trong những giây phút ấy, ta cũng nhận ra sức mạnh ẩn sâu bên trong mình. Như những ngọn sóng vỗ về bờ, mỗi cơn bão đi qua đều để lại một bức tranh mới, một phần đời mới mà ta chưa từng khám phá. Sự kiên cường ấy, như ánh sáng le lói trong đêm tối, dẫn dắt ta tiến về phía trước, nó không chỉ là cái giá phải trả mà còn là nguồn lực để ta trưởng thành và vượt lên chính mình. Thời gian trôi qua sẽ không chờ đợi ai, nhưng nếu ta biết nắm bắt từng khoảnh khắc, từng thử thách trong tuổi trẻ, chúng sẽ trở thành hành trang quý báu cho cuộc sống. Hãy để những khó khăn là những người bạn đồng hành, là những bài học không thể thiếu trên con đường dẫn tới thành công. Và hãy nhớ rằng, chỉ khi dám đối mặt với những cơn bão, ta mới có thể cảm nhận được vẻ đẹp của cầu vồng sau cơn mưa. Hãy để tuổi trẻ sống trọn vẹn, dũng cảm vượt qua mọi khó khăn, không chỉ để đạt được ước mơ mà còn để khám phá ra bản thân. Hãy sống như những chiến binh, với khát vọng và niềm tin, để những vết thương sẽ trở thành những dấu ấn đầy tự hào trên hành trình dài bất tận của cuộc sống.

Trong hành trình trưởng thành, việc vượt qua khó khăn và thử thách ở tuổi trẻ thường được tôn vinh như một biểu tượng của sức mạnh và kiên cường. Tuy nhiên, ẩn sau những vinh quang đó là những mặt trái mà không phải ai cũng nhìn thấy. Những khó khăn không chỉ là những bài học quý giá, mà đôi khi, chúng cũng trở thành những gánh nặng đè nén tâm hồn, khiến tuổi trẻ bị dồn vào góc tối của sự lo âu và tuyệt vọng. Mỗi cú ngã, mỗi thất bại có thể mang lại sự trưởng thành, nhưng cũng có thể làm rạn nứt tâm hồn non nớt. Hình ảnh những cánh hoa vừa mới nở, vươn mình ra ánh sáng, nhưng lại phải chịu đựng cơn gió lạnh lẽo, khiến cho chúng dễ dàng bị dập tắt. Sự áp lực từ những kỳ vọng xã hội, từ gia đình, hay thậm chí từ chính bản thân có thể dẫn đến cảm giác bị mắc kẹt, nơi mà nỗi sợ hãi và sự tự ti lấn át mọi ánh sáng hy vọng. Nhiều bạn trẻ, khi đối mặt với thất bại, thay vì tìm thấy sức mạnh từ trong khó khăn, lại rơi vào vòng xoáy của sự thất vọng và chán nản. Họ có thể trở nên xa lánh, thu mình vào cái vỏ bọc an toàn, mất đi niềm tin vào bản thân và khả năng vượt qua thử thách. Như nhà thơ Rainer Maria Rilke đã viết: “Chúng ta chỉ có thể học cách sống từ những vết thương. Nhưng không phải ai cũng đủ can đảm để chấp nhận những vết thương đó và tìm ra ánh sáng trong bóng tối.” Hơn nữa, đôi khi, việc quá chú trọng vào việc vượt qua khó khăn có thể dẫn đến sự thiếu thấu hiểu và đồng cảm với những người xung quanh. Một xã hội mà mọi người chỉ đề cao sức mạnh cá nhân mà quên đi giá trị của sự kết nối có thể tạo ra những khoảng cách vô hình. Trong khi một số người trẻ vươn lên mạnh mẽ, những người khác có thể cảm thấy cô đơn và bị bỏ lại phía sau, như những chiếc lá vàng rụng rơi không có ai để nâng đỡ. Điều đó đang làm cho một bộ phận giới trẻ dường như đã đánh mất những yếu tố quan trọng để trưởng thành, khi họ chọn sống trong vùng an toàn, né tránh mọi thử thách. Họ thường tìm kiếm sự thoải mái, ưu tiên sự dễ dàng hơn là dấn thân vào những gian nan. Như nhà thơ Tố Hữu từng viết: “Nơi đâu có khổ đau, nơi đó có nhân loại,” nhưng nhiều người trẻ ngày nay lại quay lưng với thực tại đầy cam go, sống trong thế giới ảo của mạng xã hội, nơi mọi thứ đều có vẻ đẹp hoàn hảo nhưng lại thiếu đi chiều sâu. Có lẽ, họ quên rằng sự trưởng thành không chỉ đến từ việc tích lũy kiến thức mà còn từ trải nghiệm thực tế. Những thử thách, những vấp ngã là những viên gạch xây dựng bản lĩnh, là những bài học quý giá. Chẳng hạn, khi đối mặt với áp lực học hành, thay vì nỗ lực vượt qua, một số bạn trẻ lại chọn cách chạy trốn, đắm chìm trong các trò chơi điện tử hay các thú vui nhất thời. Họ không nhận ra rằng chính những khoảnh khắc chao đảo, những giọt mồ hôi và nước mắt mới là những thứ tạo nên giá trị của một cuộc sống ý nghĩa. Có lẽ, điều quan trọng nhất mà tuổi trẻ cần hiểu là: không có thành công nào đến mà không phải trả giá. Chính những khổ đau, những giọt mồ hôi và nước mắt sẽ tạo ra những con người mạnh mẽ và đầy bản lĩnh. Mỗi bước đi, mỗi nỗ lực đều là những viên gạch xây dựng con đường tương lai. Như tác giả Kahlil Gibran đã từng viết: “Sự đau khổ là một chiếc cầu nối giữa hai thế giới.” Nó không chỉ là cái giá phải trả mà còn là nguồn lực để ta trưởng thành và vượt lên chính mình.

Trong những khoảnh khắc thăng trầm của cuộc sống, tôi nhận ra rằng mỗi bài học đều là viên ngọc quý, lấp lánh giữa vết xước của trải nghiệm. Những khó khăn và thử thách từng cuốn tôi đi, nhưng chính trong cơn bão ấy, tôi tìm thấy sức mạnh tiềm ẩn. Bài học lớn nhất là sự chấp nhận: cuộc đời không phải lúc nào cũng công bằng, và vấp ngã là một phần không thể thiếu trong hành trình trưởng thành. Tôi học rằng sự mạnh mẽ không chỉ đến từ việc đứng vững, mà là từ khả năng đứng dậy sau mỗi lần gục ngã. Chia sẻ gánh nặng với người khác cũng là điều tuyệt đẹp. Những lời động viên từ bạn bè trở thành liều thuốc chữa lành tâm hồn. Tôi hiểu rằng, cùng nhau vượt qua sóng gió sẽ khiến hành trình trở nên ý nghĩa hơn. Cuối cùng, tôi nhận ra, cuộc sống không chỉ là những đích đến, mà còn là những khoảnh khắc bình dị. Tôi tự hứa với bản thân sẽ không ngừng khám phá và mở rộng trái tim, để mỗi bước đi trở thành một phần của bản giao hưởng cuộc sống, giữa những nốt trầm và bổng.

Cuối cùng, trong hành trình trưởng thành, những khó khăn và thử thách không chỉ là những chướng ngại vật, mà còn là những bài học quý giá, dệt nên bản sắc của mỗi con người. Chúng ta, với trái tim đầy ắp khát vọng, hãy biết trân trọng từng vấp ngã, từng giọt mồ hôi và nước mắt, bởi chính những trải nghiệm ấy đã tạo nên sức mạnh và bản lĩnh của bản thân. Khi đứng trước sóng gió, hãy nhớ rằng, sau mỗi cơn bão, ánh sáng vẫn sẽ tìm về. Và mỗi khoảnh khắc, dù tăm tối đến đâu, đều chứa đựng một hạt giống của hy vọng. Hãy để cuộc sống là một bản giao hưởng, nơi những nốt trầm và bổng hòa quyện, tạo nên một hành trình đầy ý nghĩa, để khi nhìn lại, chúng ta có thể tự hào về những gì đã trải qua, và vững vàng bước tiếp về phía trước.

Tham khảo những bài viết liên quan:

Nghị luận xã hội: Lẽ sống của thế hệ trẻ ngày nay

Nghị luận xã hội: Yêu thương bắt đầu từ việc lắng nghe

Nghị luận xã hội: Lắng nghe những tiếng thì thầm của cuộc sống

Nghị luận xã hội: Người trẻ đang yêu đất nước như thế nào?

Xem thêm: